CÔ ĐƠN KHÔNG PHẢI LÀ KHÔNG CÓ AI BÊN CẠNH

Sẽ có những khoảnh khắc, ta tự dưng thấy mình thật đơn độc, thật đùa vơi...Mọi thứ bao bọc trở nên xa lạ. Một cảm xúc mang tên cô đơn. đơn độc khi 1 mình chênh vênh. Nhưng tất cả lẽ, cô riêng biệt là lúc đứng giữa một biển tín đồ ta vẫn cảm thấy....lạc lõng...và cô độc....Những status sau đây sẽ nói cố kỉnh tâm trạng cô đơn của bạn.

Bạn đang xem: Cô đơn không phải là không có ai bên cạnh


*

 Chỉ là thiên nhiên em thấy cô đơn

Giữa thành phố thênh thang đông như hội 

Dòng fan ấy vẫn bước qua khôn cùng vội... 

Một nửa cuộc sống ta nhằm lại nơi đâu?

 

Giá như..

Có ai đó hiểu cuộc sống của tôi. Để biết rằng nó chưa khi nào ổn. Luôn luôn luôn yêu cầu một ai kia ở bên. Nạm lấy tay mỗi một khi tôi gục ngã. Cùng phân tách sẻ, tiếp mang đến tôi nghị lực. Một chiếc ôm góp tôi thêm vững bước. Và biết rằng mình vẫn được yêu thương…..!

Nhiều cơ hội cô đơn...

* muốn yêu bừa một ai đó..!

* dẫu vậy rồi thì thầm nghĩ...

* yêu thương không phải thứ để đem ra đùa bỡn...

* Đừng vội chấp nhận...

* Khi nhưng chính phiên bản thân...

* Còn chưa xác minh rõ cảm giác của chủ yếu mình...

 

Em mệt mỏi lắm lúc em nói cơ mà chẳng ai nghe, em bi đát mà không có bất kì ai thấu, em đơn độc mà ko thể tất cả một fan ở bên.

 

*

Đến một lứa tuổi nào đó, fan ta chẳng thể làm những gì khác hơn bên cạnh sự lặng lặng. Khổ sở cũng yên lặng, hân hoan cũng im lặng. Thi thoảng, chỉ mong muốn ngồi ở một góc quán quen, thấy khổ hạnh như thế nào rồi cũng thanh thanh như mây trời. Cuộc đời cứ rứa mà biên niên cô đơn.

 

Vô vọng tốt nhất là thời gian chẳng biết mình muốn gì, không biết mình phải ai...

Vô vọng nhất còn là khi, biết mình vẫn rất ý muốn mỏi, tuy thế chẳng biết nên tìm kiếm ở đâu....

...đó còn là khi, biết nó sinh sống đâu, nhưng quan trọng với tay mà chạm đến....

 

 

Càng ồn ào, người ta càng cô đơn, càng đông đúc bình thường quanh ta càng đối chọi độc. 

Bởi bao gồm tâm hồn không ai chạm thấu được.

 

Có đôi khi, cảm thấy bạn dạng thân mình thực ra cái gì cũng không có, như thể bị cả trái đất bỏ rơi. cụ thể xung quanh có rất nhiều bạn bè, nhưng vẫn cảm xúc cô độc. 

Có đôi khi, cách qua phần đa góc phố quen thuộc thuộc, thấy hầu như cảnh quen thuộc, đùng một phát nhớ đến khuôn phương diện của một người. đột nhiên rất ao ước khóc, dẫu vậy khóc cũng không nổi. 

Có song khi, lúc phiên bản thân chìm ngập trong đêm khuya tĩnh lặng, đùng một cái thấy cô độc thấu tận xương tủy. Và gồm đôi khi, đột nhiên tìm không được phiên bản thân, ra là sẽ đánh mất thiết yếu mình rồi.

Xem thêm:

 

Cô đối kháng chẳng có gì đáng sợ. Học giải pháp thích ứng với nó tự nhiên và thoải mái sẽ thành thói quen

Nhiều lúc người ta cô đơn

Không đề nghị vì ko có bạn bè hay người thân bên cạnh

...mà đơn giản dễ dàng là trong lòng không người nào để hướng về

*

Có những cảm hứng vu vơ nhoáng qua.

* vày quá cô đơn mà ta ngộ dìm đó là...

..."tình yêu thương tha thiết".!

* cũng có những tình thân thiết tha...

* do quá quen thuộc mà ta lại lầm tưởng kia là...

.."cảm xúc thoáng qua"

 

Cô 1-1 là… khi nước mắt trực trào ra, chẳng một cái khăn chìa đến…

Cô đối kháng là… giữa bề bộn cuộc sống, ta không tìm được bến lặng…

Cô 1-1 là… khi đã có được vô vàn niềm vui, tự dưng nhận ra không có người chia sẻ…

Cô solo là… khi gần như nỗi bi đát được ” thốt ra”, chợt nhận biết chẳng tất cả một bạn ” lắng nghe”…

Cô đơn là… thân hơi ấm của gia đình, ta không tìm kiếm được sự đồng cảm…

Cô đối chọi là… giữa muôn nghìn cặp mắt chú ý dõi theo ta, ta không bắt gặp được một góc nhìn chân tình…

 

Rất lâu không còn thích ai, hết sức lâu không hề yêu ai, từ từ quen với cuộc sống thường ngày chỉ tất cả một mình. Lẽ tự nhiên càng quen thuộc, càng chế tạo thành bản năng từ bỏ chối cuộc sống của hai người. Vốn dĩ không phải không gặp mặt được tín đồ phù hợp, mà lại là có gặp gỡ đó, mà lại bởi đơn độc quá lâu, trong cả dũng khí đi say mê một tín đồ cũng ko có, thì để yêu một tín đồ lại càng trở ngại biết bao nhiêu. Bạn như vậy, không phải so với tình yêu không tin tưởng tưởng, nhưng mà là hết sức sợ bị tổn thương.

Có số đông ngày, cho nỗi buồn cũng vứt con tín đồ ta cơ mà đi.

Đến thời gian ấy, mới hiểu trọn vẹn rứa nào là cô độc.

 

Càng mập tuổi dần, tôi càng sợ ồn ào quanh mình.

Tôi thu mình vào trong 1 góc, cất kín đáo tâm tư của bản thân vào một nhân loại riêng. 

Và tôi từ từ sợ phần nhiều mối thân thương hời hợt, những mối quan hệ xã giao. 

Tôi kì lạ và tôi lập dị.

*

 

Những bạn cô độc và tổn thương lâu ngày, đến lúc được hạnh phúc họ cũng vẫn cảm thấy bất an. Vì hơn ai hết, chúng ta là những người thực sự hiểu lời nói : “Không có gì là sống thọ trên trần gian này”…!

 

Cô đối kháng - song khi và đúng là buồn thiệt !

Thấy bạn ta có cặp tất cả đôi để mơ về tương lai như vậy lại vẩn vơ nghĩ về quá khứ, hầu hết thứ sẽ xa...

Nhưng rồi chợt nhận ra : Đôi khi, vướng vào cạm bẫy tình yêu thương còn mệt mỏi hơn cô đơn như bây giờ ! không ngại lắng, không bất an chia tay hay gian dối..

 

Cà phê uống 1 mình thật đắng.

Giường nằm 1 mình thật lớn.

Phòng ở một mình thật trống trải.

Cảm giác chỉ gồm một mình, thật chênh vênh


 Kết luận: Đừng buồn vì bản thân cô đơn. Ai rồi cũng biến thành phải trải qua cảm hứng cô đơn. Hãy yêu thương bản thân cùng đừng chìm thừa sâu vào hầu như nỗi đơn độc lạc lõng. Hãy không ngừng mở rộng lòng bản thân và chào đón mọi trang bị với một niềm vui thật tươi.