Hải thượng phồn hoa review truyện

Bộ này xếp lắp thêm 13 trong list truyện ngôn tình hay nhưng mà tớ nhận xét nhé. Có thể xem list không thiếu thốn ở đây

List 70 truyện ngôn tình hay tốt nhất (có review)


Bàn luận

Cố ý mong yêu em, tuy nhiên yêu lại ko thành

Vũ Tranh, Vũ Tranh, cô ấy chưa bao giờ gọi anh như vậy. Bình thường sẽ hotline “này”, lúc tức giận hotline “Lôi tiên sinh”, mà bên cạnh đó cách điện thoại tư vấn này thông dụng rộng cả. Cô ấy chưa lúc nào gọi tên anh như gọi Chấn Vinh.

Bạn đang xem: Hải thượng phồn hoa review truyện

Mẹ mê say Chấn Vinh. Bố thích anh cả.

Bà ngoại, bé nhớ bà.

Khoai môn yêu đọc Tô.

Ngay cả lời yêu thương cũng không có thời cơ nói ra mang đến được.

Hải thượng phồn hoa bao gồm 4 phần, Chấn Vinh chết ở cuối phần hai, cả phần tía tưởng niệm Chấn Vinh, chỉ có phần 4 mang đến anh, thiệt ngắn ngủi, cơ mà cũng thiệt đớn đau. Trong cả đoạn kết cũng chỉ có một mình anh, 1 mình anh nhìn ký kết ức hơn hai mươi năm của bản thân mình trôi theo dòng nước, biến hoa tuyết, không một ai nguyện thuộc anh phân chia sẻ, không người nào ở mặt anh phần sót lại của cuộc đời


“Quà này bộ quà tặng kèm theo em….”“Tôi ko cần.”“Còn…cái này….thực ra là….anh….”“Tôi nghe điện thoại cảm ứng đã…”“Yêu em…”“Anh nói gì cơ?”“Không gì cả…”

Thực ra, quan hệ giữa hai người bọn họ vẫn luôn thất vọng như vậy, trước đây anh là Lôi Vũ Tranh, cao sang khó khăn gần, thích hợp chỉ tay không nên khiến, cả cơ hội anh bị thương, lúc Hiểu đánh dỗ dành riêng anh, viết “khoai môn khoai môn mau dậy đi” dán kèm lên trán anh, anh vẫn thờ ơ xa cách. Mà lại Hiểu tô cũng chưa bao giờ gọi tên anh như Chấn Vinh, cô ấy chỉ quan sát anh mà lời nói ra lại là Chấn Vinh, Chấn Vinh…

Hải thượng phồn hoa là tình huống ngược lại của Giai kỳ như mộng, Vũ Tranh gặp mặt Hiểu sơn trước, Chấn Vinh chết rồi. Còn thiết yếu Đông chạm chán Giai Kỳ sau, vận mệnh sắp đặt Mạnh hòa bình không lên chuyến bay định mệnh ấy, nhưng đối với Chính Đông lại chẳng bao gồm lấy một phép màu. Thiết yếu Đông nói “Anh yêu thương em”. Giai Kỳ đáp “Em biết”. Mặc dù đến cơ hội chết, anh ấy vẫn nghĩ về Giai Kỳ yêu thương Hòa Bình, nhưng lại anh niềm hạnh phúc hơn Vũ Tranh nhiều lắm, tình yêu của họ thật đẹp, thật bình thường mà đớn đau.

Tình yêu thương của Vũ Tranh chẳng đẹp chút nào. Nó trái cùng với luân thường đạo lý, mà lại Hiểu Tô từ đầu đến cuối không những vô cảm cùng với anh, nhiều hơn hận anh, bài bác xích anh. Vũ Tranh chưa phải cùng một kiểu bạn với Nguyễn thiết yếu Đông, mạnh mẽ Hòa Bình, Thiệu Chấn Vinh, Kỷ nam giới Phương, Dịch trường Ninh hay thậm chí Mạc Thiệu Khiêm, anh không mềm lòng như thế. Anh như thể Dịch Chí Duy hơn. Tàn nhẫn, giá buốt lùng, vô cảm.

Anh ta là ma quỷ.

Xem thêm: Đọc Truyện Đề Thi Đẫm Máu - Đọc Sách Truyện Đề Thi Đẫm Máu

Nhưng quỷ dữ cũng chết rồi.

Bố ưa thích anh cả. Bà bầu thích Chấn Vinh

Mẹ ham mê Chấn Vinh. Cha thích anh cả. Anh ngọt ngào đứa em trai út ít này biết chừng nào, dẫu vậy Chấn Vinh không hóng được anh hai mang đến cứu, Chấn Vinh đã đi rồi.

Dịch tiên sinh và anh tương tự nhau, bởi họ đều lẻ loi như vậy, rõ ràng xung quanh không hề ít người, ở đầu cuối lại chẳng tất cả ai chân tình yêu thương. Dịch Chí Duy gần như là là đánh đổi cả cuộc sống mình cho Dịch Truyền Đông, mà lại chẳng ngờ cậu ta quay lại bắt tay với Giản Tử Tuấn, tính kế bao gồm mình! Còn Vũ Tranh, anh sốt, mệt, trở về quê hương cũng phải gồng mình lên nói khéo cùng với mẹ, thì thầm cũng cần nhìn dung nhan mặt Thiệu Khải Toàn. Để cho nỗi, lúc kiệt quệ nhất, anh cũng thiết yếu về đơn vị mà buộc phải tới Thượng Hải tra cứu dì Triệu.

Bố mê thích anh cả, bà bầu thích Chấn Vinh.

Bà ngoại, con nhớ bà…

Xung xung quanh anh bao gồm thật những người, tất cả Trần Nghi Già bất bắt buộc phóng khoáng, có Thiệu Uyển Đình mẫn cán, tất cả Hứa Ưu dễ thương hiểu chuyện, tất cả cả Thư Hi Viên ngọt ngào và lắng đọng ngây thơ. Vũ Tranh cụ thể chẳng phải người tốt, còn lấy tính mạng phụ huynh Hiểu tô ra để uy hà hiếp cô, chỉ bởi vẫn cảm giác Vũ Tranh cũng như Kang Chul, vày sao ông trời lại bất công cùng với anh mang lại vậy, vày sao lại để anh đơn lẻ như vậy, lẻ loi gánh vác cả trái đất này, mong không được, chẳng yêu cầu là sinh sống nữa rồi…

Khi anh cất cánh đến Bắc Kinh, Vũ Đào đã ngóng sẵn anh sinh hoạt đó, đợi để lấy anh đi ăn Phật nhảy đầm tường, đến anh một cái bạt tai chát chúa. Tất cả những gì anh cả đon đả là cha mẹ, là luân thường đạo lý!

“Em chạm mặt cô ấy trước.”

“Chấn Vinh chết rồi, bởi sao em thiết yếu lấy cô ấy.”

Hơn ai hết, Vũ Đào là fan biết rõ nội tình nhất, anh cả sẽ biết từ khi vấn đề mới manh nha hình thành, mẫu đêm gọi Tô nhấc máy, cho tới vụ tai nạn đáng tiếc anh giấu bố mẹ, một mình đến để ý Vũ Tranh, chỉ có anh đoán ra lời Vũ Tranh mong nói qua ánh mắt, đưa Hiểu đánh đến mặt giường bệnh. Anh cả là người rõ ràng nhất Vũ Tranh yêu thương cô ấy bao nhiêu, nhằm giằng rước mạng sống của Vũ Tranh tự tay tử thần, anh nhị lần lệnh mang lại Hiểu sơn ở cạnh bên Vũ Tranh, nỗ lực mà tất cả những gì anh thân thương chỉ là bố mẹ, là đạo đức, là luân thường!

Cũng không trách được anh ấy.

Bởi trong cả cuốn truyện này, nào đã bao gồm một ai nghĩ mang lại Vũ Tranh, tò mò và hiếu kỳ buồn vui của anh ý ấy, khích lệ anh ấy, mang lại anh ấy bờ vai nhằm tựa vào.

Ngoại truyện, ngay sát mười năm sau, gọi Tô vẫn quán triệt anh nhận con. Con trai của anh vẫn tám tuổi rồi, sao hoàn toàn có thể không biết chứ, cậu nhỏ xíu có ông nội bà nội, tất cả chị họ, có bác cả bác bỏ hai chú ba, nhưng không có bố. Cậu bé nhỏ cảm thán “ôi, gọi cha mình là chưng hai thì còn ra thể thống gì”. Đỗ gọi Tô và đúng là ngẫn ngờ thật rồi, gút mắc của đời trước, tại sao lại để con trẻ của mình phải gánh rước tổn thương. Ví như một ngày Đinh Đinh biết được chuyện của chú tía là chuyện gì, thì nó còn hoàn toàn có thể lớn lên thong dong không. Do sao lại chia giảm tình phụ tử thiêng liêng… “Còn chưa chắc chắn lần được bón tiếp theo là lần nào, anh sẽ chiều nhỏ là mấy?”

Có bạn bảo rằng Hiểu Tô làm vậy vì đề phòng Vũ Tranh, bắt con gọi là bác bỏ hai để dựng lên một tường ngăn với Vũ Tranh, Vũ Tranh say mê tình như vậy, không tồn tại hai chữ “bác hai” tê anh dễ làm liều lắm :)) cũng có lí :))

*

Có thể do ngoại truyện dịch là “anh”, cũng hoàn toàn có thể là bởi vì qua mắt nhìn trong trẻo vui mừng của bé Đinh Đinh, nên mới gồm Vũ Tranh êm ả nhẫn nhịn, tương đối hơi giống lúc anh gặp gỡ tai nạn, bởi làm phẫu thuật nên tóc phải cắt, gần đây mới mọc lại, hệt như đầu đinh của phái mạnh sinh, mới bớt đi vài phần tàn khốc lạnh nhạt. Nếu phát âm Tô giữ lời, cô ấy từng nói “Cho tôi thời gian. Anh chẳng thể bắt tôi chấp nhận ngay”. Nếu đọc Tô duy trì lời, không nhìn anh ấy bằng ánh mắt nhìn Chấn Vinh nữa, cũng không hiểm độc vô tình nữa…

Trương Tuyết Thuần ở địa điểm nao?

Thật ra, bởi vì Vũ Tranh yêu gọi Tô quá, bắt buộc mới mong một cái kết đoàn viên thôi. Trường hợp anh không yêu cô ấy nhiều đến thế, thì bản thân vẫn mong muốn anh ấy có thể chạm chán Trương Tuyết Thuần của cuộc đời mình, người có thể yêu anh bởi một tình cảm trọn vẹn, một trái tim vẹn nguyên chưa từng sứt mẻ đớn đau, một người con gái dân gian nhẹ nhàng lương thiện nguyện mang trái tim vẹn nguyên của chính bản thân mình sưởi nóng cả quãng đời trong tương lai của anh ấy, fan nấu canh gà suốt đêm đem cho vào hộp cơm gồm quai nhựa màu đỏ, đem đến phòng bệnh, người sẽ cùng anh nuôi dạy con cái, chứ chưa hẳn hết lần này cho lần không giống tước đoạt nhỏ khỏi vòng tay anh.

Nhưng vị sao một Trương Tuyết Thuần như vậy lại chẳng mở ra trong cuộc đời anh, hơn hai mươi năm của cuộc đời.

Anh sẽ không còn nảy sinh cảm tình với nai lưng Nghi Già hay Thiệu Uyển Đình đâu, hứa hẹn Ưu xuất xắc Thư Hi Viên cũng chỉ như Chúc Giai Giai, tuy vậy Trương Tuyết Thuần lại chẳng lộ diện trong cuộc đời anh ấy

__________

Lôi Vũ Tranh, Thiệu Chấn Vinh, Đỗ gọi Tô, Lôi Vũ Đào, Thiệu Khải Toàn, Thiệu Uyển Đình, nai lưng Nghi Già, hẹn Ưu, Thư Viên Viên, Đỗ Đinh Đinh, dì Triệu: Hải thượng phồn hoa