Phù Diêu Hoàng Hậu Quyển 2

Quyển 2: Vô Cực chi trọng tâm (Trái tyên Vô Cực)Chương thơm 1Converter: Thúy Kiều – TTVEdit: Thiên Nhi

-Mang ra ngoài làm cho ơn ghi đầy đủ nguồn-

Mùa đông năm Chính Trũ đồ vật 15 nước Vô Cực.

Bạn đang xem: Phù diêu hoàng hậu quyển 2

Vô Cực nam giới cảnh, núi Hồng Thạch

Thế núi từ bỏ xa chạy lại, từng dãy từng dãy phập phồng kéo dãn ko ngớt từ phía chân ttránh, chạy tới bình nguyên Hồng Thạch thì dừng ngu, phong có của gió dừng lại.

Chỗ phong sở hữu của gió dừng lại ra đời một vách đá lởm chởm, đem ngọn gàng gió phá đổ vỡ tan biến, chú ý tự cao mang lại địa điểm chân trờ hun hút, tòa thành nguy nga ngơi nghỉ ngay lập tức trong vòng mắt.

Trung trung ương của năm châu đại lục, cũng trung trung tâm chủ yếu trị đầy bí mật, đô thành của nước Vô Cực – Trung Châu.

Mặc cho dù cực kỳ xa xăm mà lại vẫn cảm hứng được thành trì hoa lệ, tường thành nlỗi sắt, từng căn nhà san liền kề nhau bên trên một vùng to lớn khiến người khác nhìn vào đề nghị thở than, mặc dù là chú ý trường đoản cú ngời quan sát từ bỏ phía xa vẫn yêu cầu hít thiệt sâu để giữ bình tâm, như mong mỏi sùng bái thành trì lừng danh mọi năm châu đại lục này.

Một giờ sói tru vang lên. Phá bỏ không gian lặng tĩnh chỉnh tề vốn gồm địa điểm đây

“Cho ta cho ta một phái mạnh nhân đi! Để ta phấn kích vui mắt ôm về nhà …”

Trên đỉnh núi, người như thế nào đó đứng dang rộng vòng đeo tay đón gió, cất cao giọng nghêu ngao: “Đem nam nhân hào hứng phấn kích ôm về đơn vị.”

Diêu Tấn sống phia sau bi quan bịt hai lỗ tai của mình lại, lại ban đầu bao gồm ý niệm mong mỏi bội phản cái brand name hát nhỏng sói tru này.

Không sợ hãi nghe ca hát, chỉ sợ hãi hát sai tông, nếu như muốn sinh sống thọ, xa lánh Mạnh Phù Dao.

Mạnh Phù Dao hét công bố cuối cùng, vỗ vỗ quần áo, nói cùng với tè đệ trước tiên “Ai, tuy nhiên Trung Châu ngay sát tức thì trước đôi mắt, mặc dù vậy muốn đi mang đến còn xa, chúng ta đã và đang xài hết bạc chi phí, ngươi đi tìm kiếm tí chút đem đến.”

“Chỗ này rừng núi hoang vu, kiếm sống chỗ nào new được?” Diêu Tấn buồn bã “Lẽ làm sao ngươi trộm của ta, ta trộm của ngươi?”

“Phi!” Mạnh Phù Dao nhổ một ngụm nước bọt bong bóng, chú ý về phía dưới, đùng một phát góc nhìn sáng ngời, “Có xe ngựa tiếp cận kìa? Đi, tiến công giật đi! Ta giật dung nhan, ngươi giựt tiền!”

Nàng mang phiên bản thân cột cột buộc buộc, theo thói quen cần sử dụng miếng vải vóc đen làm cho mặt nạ, chà chà rồi nhảy xuống dưới.

“Núi này bởi ta mở…”

Mạnh Phù Dao nhị tay phòng nạnh trên tuyến đường, mồm hét Khủng lôi kéo sự chăm chú, cường đạo hai tín đồ … thêm member Diêu Tấn, lén lút ít chạy nkhô giòn mang lại phía sau xe ngựa.

“Nơi đây là núi Hồng Thạch đã được knhị msinh hoạt tự trước, trước đó Vô Cực thần võ hoàng cùng Tuyền Ki quốc võ liệt hoàng chinh chiến nơi này, gặp ngọn núi cách biệt, thần võ hoàng hạ lệnh dời non nghênh chiến, tám mươi vạn tướng sĩ một tháng msinh hoạt núi, do đó nói núi này không phải vì ngươi msinh sống.”

Âm tkhô giòn điềm tĩnh, ôn hòa, mang theo chút ít thanh nhàn nhạt xa biện pháp từ vào xe ngựa truyền ra.

Mạnh Phù Dao nghứa họng, lần thứ nhì hét phệ, “Cây này vì ta trồng…”

“Hồng Thạch bình nguyên gần cùng với Hồng Giang, hàng năm Hồng Giang bao gồm tập thể lụt, đất color bị trôi đi rất lớn, tám thời gian trước Thái tử Vô Cực hạ lệnh, dịch rời bách tính nghỉ ngơi ngoại thành mang đến Núi Hồng Thạch mạch, trồng cây sinh hoạt Hồng Thạch bình ngulặng, cho nên vì thế nói cây ở chỗ này cũng chưa hẳn bởi vì ngươi tdragon.”

Liên tiếp bị nghứa họng hai lần, người như thế nào đó rốt cuộc ko nhịn được, hét bự, “Núi ở chỗ này ta không mở! Rừng tại đây ta lười trồng! Từ ni về sau nếu còn muốn qua ! Dâng tài sắc đẹp tới!”

Lặng im một thời gian, rèm xe cộ hạ lên.

Dưới ánh khía cạnh ttránh, Mạnh Phù Dao đột nhiên nheo lại mắt.

Gió siêu lạnh, từng nhịp đao gió giống như ập cả lại đây, từng giờ thsinh hoạt ra gần như hoàn toàn có thể nghe thấy giờ đổ vỡ vụn thành bột phấn. Ở ẩn dưới, núi Hồng Thạch kết sương sống bên trên tảng đá vốn có màu hồng, ngược lại còn đẹp thêm vài lớp giữa khe núi choáng ngợp một greed color, càng y như sắc đẹp màu sắc ngọc lục bảo

Đây là 1 trong cảnh của mùa đông giá rét sống Nam cảnh, phần đông cảnh vật phần đa bị không khí lạnh xâm nhập, tuy nhiên miễn cưỡng duy trì vẻ rất đẹp diễm kiều, dẫu vậy lại là vẻ diễm lệ đông chắc nịch ngơ.

Chỉ bao gồm tia sáng mờ ảo của nam tử bên phía trong xe ngựa, trong cả dung mạo cũng ko thấy rõ ràng, áo quần bạch hệt như tuyết, thần dung nhan giống như đóa anh đào, nhưng lại lại chế tạo ra cho người khác cảm giác điềm tĩnh, từng ngọn gió sắc bén cũng từ bỏ lấy hàn khí thu liễm vài phần.

Mạnh Phù Dao nghiêng đầu, lẩm bđộ ẩm nói, “Ghét nhất mặc áo quần bạch y, quá 1-1 thuần!”

Bên trong xe, bạch y phái nam nhân mỉm cười cợt từ tại, đùng một cái nhấc tay, cũng ko vạc hiện được cồn tác của hắn, Diêu Tấn ở vùng sau ngay tức khắc bi ai kêu lên hiện tại thân.

Xem thêm: Game Sinh Tố Hoa Quả - Game Sinh To Trai Cay

“Cô nương, chỉ bằng chừng đó lại để tại hạ dưng tài dưng dung nhan, bao gồm nên gồm chút ko đúng?”

Mạnh Phù Dao bất động thanh sắc đứng im, nhếch miệng, “Ta xa lạ kẻ sau tê, nhưng lại mà lại ta đùng một cái Cảm Xúc nhan sắc của ngươi ko giỏi lắm mà lại tài của ngươi ta cũng cphía mắ. Vậy thì cố này, phần đa fan tản ra, cúi chào, từ biệt.”

Nàng vỗ vỗ mông xoay tín đồ tách đi, cũng không quan tâm Diêu Tấn đứng đằng sau xe ngựa.

“Khí ttránh lanh tanh, xần độc nhất là một trong vài trang bị nóng người, cô nương mặc dầu chướng mắt tài nhan sắc của chế tạo hạ, tuy thế so với ‘Nhất hộc xuân’ chắc chắn là không tồn tại gì chủ ý đi?” Âm thanh hao theo gió bay cho tới, không tồn tại chút dụ hoặc, Mạnh Phù Dao nhưng lại Cảm Xúc khôn cùng dụ hoặc.

“Nhất hộc xuân” ai, nổi tiếng năm châu đại lục rượu ngon rất phẩm, từng giọt trân quý từng hoàng kyên ổn, thông thường vương công quý tộc cũng chẳng thể trải nghiệm, dù là cũng lưu lại riêng nhằm uông, dân chúng tới cả nghe gần như chưa từng nghe qua. Mạnh Phù Dao sở dĩ biết, vẫn chính là từ bỏ lão đạo sĩ tửu quỷ kia khuyến mãi mang đến, hắn nghiện rượu đi các tổ quốc du ngoạn, mnghỉ ngơi không còn từng góc tủ nhằm tìm một số loại rượu này. Mạnh Phù Dao có những lúc hiếu kỳ cũng uống sang 1 lần, từ bỏ đó tuyệt hảo xung khắc sâu.

Cực phẩm mềm mại và mượt mà uyển chuyển thuộc mạnh mẽ, đầu lưỡi xúc cảm bạo liệt cực hạn nứt ra, chuyển ngươi triền miên lên thiên mặt đường.

Ai… trời lạnh lẽo, lại ôm người yêu rượu ngon uống, thực thụ là tận hưởng thụ…

Mạnh Phù Dao bước đầu mỉm mỉm cười, chuyển phiên bạn lại vẻ phương diện tươi cười vui mừng, nhấc chân đứng ngơi nghỉ bên trên xe cộ ngựa “Ai nha công tử ban thưởng trọn, từ chối thì bất kính, xe cộ ra ngươi thật sự có tài năng, còn dung nhan … Cũng ko tệ.”

“Tạ cô nương khích lệ.” Nam tử mỉm cười, chạm mặt Mạnh Phù Dao cho gần, bất giác mong muốn ngnạp năng lượng lại, rượu cồn tác làm được nửa lại dừng lại.

Mạnh Phù Dao quan sát trang sức đẹp trong xe pháo mộc mạc lại tinc xảo, ba mặt đều phải có số chỗ ngồi, ở giữa tất cả bàn bé dại, 2 bên số ghế một mặt tất cả áo lông chồn color bạc xán lạn, thập phần đẹp đẽ quý hiếm, bên kia lại là 1 bọc trang bị bởi bông, Mạnh Phù Dao hổ thẹn tất cả cthị xã đề nghị rời ra.

Bọc thiết bị bông tê đùng một cái cất cánh lên, rơi vào hoàn cảnh vào tay phái nam tử, quấn bông không hề, để lộ một bồn hoa với lá màu sắc tím đậm

Mạnh Phù Dao trừng đôi mắt một lát rồi ha ha nói, “Ngươi cung cấp bọc hoa cỏ bằng vật bông rồi mang lại ngồi xe cộ ngựa? Đây là rất phđộ ẩm kỳ hoa gì?”

“Tử thảo bình thường nhưng mà thôi, ” nam tử mang bồn hoa đặt xuống cảnh giác, nói, “Không biết ai ném nhẹm sinh hoạt ngoại trừ xóm, sắp đến bị ướp lạnh chết rét, ta chạm chán bắt buộc kiểm soát xem new biết cây cỏ cũng sợ hãi không khí lạnh.”

Mạnh Phù Dao không biết yêu cầu khóc hay cười cợt, nhấp lên xuống lắc loại đầu, ánh mắt vừa nhấc thấy rõ nam giới tử khuôn mặt, trong tim nhảy loạn, tính năng này chưa hẳn là vô cùng trong sáng bạch y nhân đi theo Tề Tầm Ý sống bên dưới chân núi Huyền Nguyên trước kia sao? Hồi kia bản thân còn lấy đai sườn lưng của hắn.

Vô ý thức sờ sờ khía cạnh bản thân, nhớ cho tới đợt trước ở bên dưới chân núi Huyền Ngulặng treo phương diện nạ, hiện thời trên mặt cũng đều có dịch dung, không sợ hắn nhận ra, laok thản nhiên cười cợt nói, “Công tử quý danh?”

“Tại hạ bọn họ Tông.” Tông Việt lẳng im nhìn người vợ, lòng mắt quang mang óng ánh, rước rượu ra, tự mình rót mang đến Mạnh Phù Dao, “Mời.”

Mạnh Phù Dao không tiếp, mỉm cười nói, “Ta tất cả đồng bạn.”

Tông Việt hơi rung tay, bên cạnh xe ngựa gồm láng bạn chợt lóe, mau lẹ Diêu Tấn ngay tức thì bị bỏ lên trên một cái xe cộ ngựa phía sau, tiểu đồng Mạnh Phù Dao teo rút, nhìn chằm chằm Tông Việt cười cợt mỉm cười càng thêm thân mật.

Nàng giơ lên bát rượu, trong chén tửu sắc(màu rượu) rubi nhạt. Đúng vậy, là thiết yếu phđộ ẩm “Nhất hộc xuân”, các loại rượu này cũng chính vì tửu nhan sắc kỳ quái, cực kỳ khó khăn hạ độc, một Lúc bất luận thứ gì đột nhập mọi xuất hiện màu khá đục, từ bây giờ tửu sắc đẹp xanh ngắt dịu nlỗi cha mon ngày xuân mặt chụ vịt kim cương nhạt, giỏi là núi đá béo từng bên từng bên xuất hiện hoa đón xuân, tự nhiên không phải sợ hạ độc.

Mạnh Phù Dao tâm tình giỏi, cần uống vượt chén, ở đầu cuối uống cho phân phát nghiện, trực tiếp thắn hô hét bưng bình rượu tới, suýt chút nữa thân người va buộc phải tay địch thủ còn tay Tông Việt mau lẹ rýt lại

Mạnh Phù Dao đương nhiên chần chờ cthị trấn đó, tiếp đến sinh sống vào xe pháo ngựa luân phiên quanh hát hò, thiếu nữ hát lên khiến cho tín đồ đánh xem cũng phải run tay, xe pháo ngựa liên tiếp xóc nảy, có lúc lại cực kì nguy hại, hát xong xuôi Mạnh Phù Dao lấy ra túi tiền vào bọc áo đưa Tông Việt coi, nói Khủng “… Huynh đệ… Không bao gồm tiền…… Thì… Dựa vào… Đại ca… Ngươi lăn lộn…”

Nàng lung lay cha vòng, chân trái giẫm lên tới mức rồi chân đề xuất, đứng trực tiếp không ổn định, phanh khô một giờ đồng hồ vấp ngã vào số ghế của Tông Việt.

Thuận cố kỉnh tiến công mẫu cổn định, Mạnh Phù Dao buông tay than chân ngồi phụ thuộc một địa điểm, ngửa đầu niềm hạnh phúc xịt ra một ngụm khí, xe cộ ngựa duy nhất thời nồng nực hương thơm rượu.

Tông Việt tương đối cau mi, hận cần thiết đem phiên bản thân tránh Mạnh Phù Dao càng xa càng giỏi, ko chút giờ động tân hận lui vài ba bước, lại mang bồn hoa kia cảnh giác ôm qua 1 mặt, sợ bị bạn nào đó bộ hạ thô lậu đạp một phân phát, lại con quay đi xuất hiện sổ

Cửa sổ lộ diện, gió rét thanh thanh vô tư ùa vào, hương thơm rượu lập tức tản vài ba phần. Chỉ một chút hành vi như vậy nhưng lại lúc xoay tín đồ lại đang thấy tín đồ làm sao đó đã chiếm mang hết ba ghế ngồi, đầu nơi trưng bày trên chăn gối giường của hắn, chân gác sinh sống bên kia, thuận tay để trên phía bên trên áo lông chồn color bạc của hắn

Đôi giầy dơ của cô gái lấy số ghế cđộ ẩm lót rửa đắc một mhình ảnh nhơ bẩn, Tông Việt bất đắc dĩ chú ý chằm chặp số chỗ ngồi kia, lần chần một hồi, chung cuộc xoay tín đồ xuống xe, đi bên trên loại xe ngựa phía đằng sau.

Hắn vừa xuống xe, tiếp theo sau Mạnh Phù Dao nhanh chóng msống đôi mắt, ánh nhìn trong trẻo nlỗi tô tuyền nơi vùng địa rất núi non không người tiêu dùng qua, đâu tất cả một chút ít men say?

Nàng xoay tín đồ lnạp năng lượng xuống số chỗ ngồi, ngón tay cực kỳ nkhô hanh lò mò phía bên dưới tnóng đệm không chút âm thanh, thâm nhập dưới cái đệm, chậm trễ đúc kết phía bên cạnh.

Màn xe đùng một cái bị fan vạch lên, một đường tia sáng sủa tấn công vào láng lưng tên trộm đã hoảng hốt, bên cạnh đó phản chiếu lên xe cộ ngựa nột chiếc gương đồng, chiếu ra bạch y dong dỏng lâu năm trơn bạn, vào tay bưng một chiếc kxuất xắc.

Mạnh Phù Dao nội trung ương vừa nhảy đầm, tay vẫn đặt ở bên dưới đệm.

P.S: Sở truyện này bản thân có tác dụng do đang phát âm mà lại không edit trọn vẹn cđọng hụt hụt đề xuất ao ước từ bỏ dịch demo khả năng của chính bản thân mình cơ mà thôi ^^