Gặp gỡ nhau thỉnh thoảng là vị định mệnh, đính thêm bó bên nhau không hẳn là bởi vì định mệnh, đó là việc chân thành.

Bạn đang xem:

***

1. Em

- chúng ta chia tay đi !

- bởi vì sao?

- vì chưng anh không muốn bên em nữa.

Quán cà phê quen thuộc, của rất nhiều tháng ngày ngắn ngủi vẫn qua, em cùng anh, họ chia tay nhau, bình yên, yên lẽ. Em gật đầu đồng ý sự chia xa một cách thật nhẹ nhàng, không yên cầu nhiều lí vị từ anh, chẳng dằn vặt xuất xắc nước mắt vày em biết, tức thì từ khi ban đầu em biết rõ điều đó. Con người anh mãi là máy xa vời mà em không lúc nào níu duy trì được, giả dụ như, nếu như như anh ...có thể làm sao yêu em liệu anh bao gồm nói ra tiếng chia ly vội vàng với bình thản như vậy không. Chẳng buộc phải câu trả lời em sẽ biết từ tương đối lâu rồi sao? Đã thấu hiểu nhưng vẫn cố giả vờ chỉ để níu kéo chút niềm hạnh phúc mong manh lúc được bên nhau.

*

Những mon ngày sẽ qua, đông đảo tháng ngày đang đến sẽ không tồn tại anh, sẽ không tồn tại một ngày bước đầu như ngày mưa gió hôm ấy nữa:

- Em này, họ hẹn hò đi.

- bởi sao?

- Em ưng ý anh đúng không? A nh thấy phấn kích khi bên em cùng anh đề xuất một ai đó ở mặt cạnh, ngay trong lúc này.

Trong phút chốc, em đang quá nhanh nhảu quá niềm hạnh phúc để dìm lấy một thứ yêu thương vội vàng vã và chắp vá.

- Được, chúng ta hẹn hò đi anh!

Em phù hợp anh, thật sự vô cùng thích, từ khi chỉ đứng tự xa và quan sát anh, đến khi nói theo cách khác chuyện giống như những người các bạn em lại càng thích anh hơn . Một người con trai kiêu hãnh, nụ cười như xuyên thấu vào trái tim em, cả ánh mắt anh cũng hình như nắm chặt lấy tình cảm của em. Bên cạnh nhau, em thấy bản thân được hiểu rõ sâu xa được cảm giác sự nữ tính và nhiệt tình mà chưa một ai đem đến cho em. Bên nhau, em thấy mình được bé lại không còn những gánh nặng mà thường nhật em tự bỏ lên trên và gồng mình để phòng đỡ.

Ngày cô gái ấy ra đi đến một chân trời tham vọng mới, em chỉ dám chú ý anh đờ đẫn trong góc nhìn đau thương, chỉ muốn là một điều nào đấy để xua tan ánh mắt bi thảm ấy. Cả hai bọn họ đều đề xuất một ai kia để mặt cạnh, nhưng một tại sao duy duy nhất và quan trọng nhất tình thương tồn tại chính là "anh cũng yêu thương em" lại không lộ diện trong quan hệ của nhì ta.

Anh luôn là người bắt đầu và dứt mọi chuyện cả khi ban đầu và chấm dứt câu chuyện của bọn họ vì đơn giản và dễ dàng là thế, vào cuộc yêu người có tình cảm trước luôn chịu thiệt thòi, huống chi, có lẽ rằng chưa lúc nào có thứ cảm tình nào từ bỏ phía anh dành cho em . Mặt anh, tựa đóng vai anh, lặng im với mọi người trong nhà nghe những bản nhạc giữa những đêm yên ổn tĩnh là xúc cảm tuyệt vời cho nỗi, cho dù cuộc chia ly luôn hiện tại hữu, luôn làm em bối rối nhưng chỉ cần được ngồi ngay gần bên, là em cảm thấy dù chỉ một ngày nữa thôi được mặt anh là đã đủ để em niềm hạnh phúc rồi. Xúc cảm bên anh tựa như đã từ rất lâu rồi đứa trẻ thương mến một thứ đồ chơi diệu kì, luôn luôn ngắm chú ý nó từ bỏ xa, nhưng đáng tiếc đó là điều không khi nào thuộc về, vị nó khá cao xa thừa đỗi lấp lánh, nhằm rồi một ngày tự nhiên thức giấc đứa nhỏ nhắn ngốc nghếch ấy nhặt được sản phẩm công nghệ đó bên trên đường, cùng nó thấu hiểu rằng người chủ của thiết bị kia một ngày nào đó sẽ đòi lại, nhưng bởi vì không nỡ, đứa nhỏ bé đó vẫn hy vọng sẽ va được vào nó, được núm dù chỉ vào tích tắc. Cùng rồi tuy rứa trong tay thiết bị đó nó vẫn khiếp sợ và biết rằng sẽ có một ngày máy đó sẽ không thể nữa.

Xem thêm: Top 5 Micro Không Dây Đeo Tai Hát Karaoke Thu Âm Kết Nối Ampli Loa Có Sẵn

Cuộc sinh sống của anh, bạn bè của anh và con người của anh và chắc hẳn rằng là cô gái ấy_ cô nàng đã cướp đi lòng tin của anh vào tình yêu, để anh xem thường và coi nó chỉ như những cuộc đoạt được mới mẻ xua tan phiền muộn. Em cũng tương tự những cô nàng khác cho rồi đi để anh tìm kiếm quên vào cái cảm hứng chiến chiến thắng mà thôi. Tương đương như chủ nhân của món đồ vật này đã đem anh quay về nơi anh vốn dĩ ở trong về. Do anh là 1 trong chàng trai lịch lãm , chưa xuất hiện cô gái như thế nào trói buộc được con tín đồ anh trừ cô gái ấy, vày em là cô nàng quá đỗi bình thường, cuộc sống của em tĩnh lặng chẳng tất cả điều gì thú vị nhằm níu kéo một ai đó, tất cả chăng đối với anh cuộc sống của em một phút chốc nào đó đem về sự dễ chịu và thoải mái và chúng ta là những người dân bạn với rồi bọn họ hẹn hò. Khi ta bên nhau em thật sự mơ mộng và mộng ảo sẽ đổi khác được anh , sẽ là một trong thói quen, một thói quen mà anh tất yêu nào quên được, nhằm níu giữ cùng một ngày nào đó anh có thể nói tiếng yêu em. Tuy thế em quá mộng tưởng rồi. Anh không lúc nào dừng chân mãi địa điểm đây. Cùng rồi cảm hứng bất ổn, băn khoăn lo lắng cứ dần dần dà gặm nhấm tâm hồn em, em biết rằng đang đi tới lúc bạn dạng thân đề xuất ra đi để nhường chỗ cho cuộc đoạt được mới của anh. Anh đang lại cùng những người bạn trong thế giới của anh tận hưởng những cuộc vui, những mẩu chuyện mà em mãi chỉ là một trong người xa lạ ở đó mà thôi.

2. Anh

Tôi ko yêu em, bao gồm phải cầm cố không? Em chỉ là một phút giải lao thân hiệp đấu, một vị trí trú chân giữa cơn mưa bất bỗng dưng mà tôi bắt gặp trên đường. Một gã lịch lãm rong chơi lần khần điểm dừng, đột một ngày cảm thấy nên nghỉ ngơi trong phút chốc, với tôi chọn em làm cho nới vùng ấy cũng tương tự những nơi chốn trước đây nhưng tôi đã từng đi qua. Những tiêu chuẩn chỉnh của tôi không áp dụng lên con tín đồ em, lần trước tiên tôi gặp gỡ và hẹn hò với thiếu nữ như em, mà không suy nghĩ đến những chuẩn chỉnh mực trong lưu ý đến và cái thách thức đoạt được trong tôi. Chính vì sao? bởi vì em đối kháng giản, bên em tôi thấy thoải mái, tôi tìm thấy một mảnh cẩn trọng trong con fan tôi, kiếm được một chút nào đấy của cái tĩnh lặng sau loại bão dông nhưng mà tôi sẽ đối mặt. Nhưng đó chưa phải là con tín đồ tôi, bao gồm chăng là con người của trước kia, tôi ao ước thách thức, mong mỏi chinh phục, muốn đi tìm kiếm một nhẵn hồng mang đến cho tôi cái xúc cảm vượt qua nhằm rồi vui lòng cười nhạo sự đau buồn của những cô bé ấy khi tôi nói lời chia tay lạnh lùng. Được vui háo hức ngồi kể các chiến công mà lại tôi đạt được, phù hợp là cảm giác của sự mạo hiểm lấy lại.. Tôi biết em mê say tôi, đã từ lâu rồi, tuy vậy tôi không màng mang đến hay vờ như ko thấy, vì điều ấy quá đỗi bình thường, tôi lờ đi những cô đơn những giọt nước mắt của em. . Tôi biết đã đến khi tôi liên tục cuộc chơi, mang đến lúc yêu cầu tạm biệt mẫu nơi mà tôi trong giây lát dừng chân. Là một trong gã tồi, tôi biết điều đó, nhưng hy vọng sẽ không đưa về cho em nhức khổ, tôi không hề muốn nhìn thấy sự đau đớn từ em như những cô bé khác. Lừng khừng từ bao giờ tôi lại có những lo ngại cho em về loại kết của bọn chúng ta, em gồm hận tôi tựa như các người khác hay là không hay chú ý tôi với hai con mắt kinh tởm hay không?

3. Quên khuấy liệu gồm thể?

Kí ức rồi sẽ nhạt nhòa, khoảng thời gian bên nhau ngắn ngủi sẽ trôi nhanh, coi như là 1 trong những giấc mộng đẹp sẽ qua mà thôi. Cố gắng nở nụ cười, em gan góc bước đi sẽ không còn quay đầu nhìn lại anh, không vị anh nhưng mà đau lòng, không bởi anh nhưng mà rơi nước mắt. Dẫu vậy sao trái tim như gồm gì bóp nghẹt trái tim cầm cố này, mong muốn đánh vào lồng ngực thật táo tợn để không thấy nhức không nghẹt thở, ra khỏi cái cảm giác bức bí và cực khổ như nuốm này. Nhưng dù vậy em thiệt sự hi vọng sẽ gồm một ngày tất cả một ai kia đủ sức mạnh đủ dũng mãnh để có tác dụng tan đi trái tim đã khô cằn vào anh dù fan đó chưa hẳn là em, nhưng chỉ cần nhìn thấy thú vui khi xưa ấy chắc hẳn rằng đã đủ rồi.

Em đang bước đầu lại hồ hết thói quen, tập đam mê nghi với cuộc sống thường ngày mới, và những thách thức mới đang hóng em phía trước, chạy trốn nỗi bi đát trong tim, chạy trốn nỗi mơ hồ trong suy nghĩ, nỗ lực mạnh mẽ để bắt đầu, bước đầu một con fan mới hơn, trẻ trung và tràn đầy năng lượng hơn. Đôi lúc tự hỏi có đúng là mình đã từng có lần ở chỗ kia, nơi có anh tồn tại, hay thật sự chỉ là một trong giấc mơ quá nhiều năm rồi. Chia ly anh nhịn nhường như đau khổ hơn đều gì em dự liệu. Có lúc không chạm vào nó, sở hữu nó mà lại chỉ quan sát từ xa sẽ tiện lợi hơn trong khi thấy nó biến đổi mất, tuy vậy một lúc đã chạm vào nó, buông tay để nó ra đi trở nên khó khăn hơn bản thân suy nghĩ. Nhưng mà em sẽ không còn tỏ ra là một cô nàng yếu non trước anh cùng bao người khác, em đề nghị luôn mạnh khỏe tiến lên do cánh cửa ngõ tương lai đang ngóng em phía trước và niềm kiêu hãnh trong em ước ao em phải đối mặt với anh một cách bình thản, chỉ cần tập lại một kinh nghiệm cũ cơ mà thôi.

4. Nụ hôn cuối cùng?

Nụ hôn ở đầu cuối dành đến em, mang đến nhau, một món quà chia tay vô tình và lạnh nhạt. Nhưng...

Chợt thấy đôi mắt ươn ướt của em còn chỉ là một chiếc chạm môi khoan thai nhạt, phớt vơi chẳng đủ nhằm em chìm trong ảo tưởng níu kéo gì cùng với tôi, với chưa lúc nào đem tới sự ham mong muốn nào mang lại tôi nhằm tiến sâu trong một mối quan hệ mập mờ như những cô nàng khác. Là nụ hôn cuối.

Nhưng bất chợt chốc chính cái phớt nhẹ lên ấy, thiết yếu khi khá thở nhỏ tuổi bé của em, nhịp tim của em ngay sát tôi như thế, gồm một chút gì đó kì kỳ lạ dẫn dần len lỏi trong trái tim tôi. Chú ý em đi vào con hẽm nhỏ, dường như ánh sáng đèn con đường hôm ấy siêu kì lạ, tôi thấy em thiệt khác, thật khác....Để rồi...

Trống rỗng với hốt hoảng, vẫn bao lâu từ sau nụ hôn ấy với em một đồ vật gì đó dần dần vụn vỡ vạc trong tim, nụ hôn ấy, nụ hôn phân chia tay bỗng như một thang thuốc độc khiến trái tim tôi loàn nhịp, với một thứ gì đó đã tấn công mất chẳng sao tìm kiếm được, lại hình dung nhìn dáng lưng em lấn sân vào con hẽm nhỏ dại ấy, tôi hốt nhiên thấy nhói đau. Lý do tôi lại vùng vẫy trong mớ láo loạn xúc cảm kì lạ cố này. Em đã làm những gì tôi, đã đầu độc tôi bởi cái gì ráng này. Giờ đồng hồ nhạc ồn ã, niềm vui của phần đông thằng bạn, của chính phiên bản thân tôi với bóng hình kiều diễm của nhẵn hồng cạnh bên bất bỗng dưng trở đề nghị méo mó và quái dị, cảm hứng cô đơn một trong những thứ tưởng chừng như vốn thuộc về mình thật khốn khổ và cạnh tranh chịu, bất chợt nhớ về một tôi của một ngày nào đó đã xa. Rất nhiều cuộc vui, xúc cảm chiến thắng khi đoạt được không đủ sức để xua chảy cái cảm hứng khó chịu này. Phải làm sao đây khi mẫu tôi nổi loạn bảo rằng là sai sót là nhẫm lẫn nhưng bao gồm một cảm hứng mãnh liệt mong muốn ngồi mặt em ngay trong lúc này. Được thấy em thiệt gần, được nghe em nhắc những câu chuyện cười, hay chỉ nên ngồi yên ổn im bên nhau. Một ngày... Hai ngày...sự hại hãi, hoang mang đến càng to hơn trong tôi, một cảm hứng chưa khi nào tôi cảm nhận rõ ràng như thế, cảm thấy sự biến mất của em trong cuộc sống của tôi.

5. Có quá muộn màng?

Tôi với em là các bạn đã bao nhiêu ngày, hẹn hò nhau đã từng nào ngày. Thời gian em tôi không đủ để tạo thành thói quen cơ mà đã tạo thành trong tôi nỗi nhớ, không được để bao phủ đầy trái tim tôi tuy thế đã kịp cướp đi trong tôi một miếng ghép, để khoảng không ấy cứ to dần to dần cho một ngày tê tôi nhận thấy rằng mình là một thằng ngốc, ngây ngô ngốc nhất trên trần gian này, tôi đang để mất em rồi. Tôi tra cứu kiếm em tốt trốn chạy chính bạn dạng thân gàn ngốc của mình?,. Khi tiến công mất một thứ quan trọng đặc biệt nhất, con bạn ta bắt đầu ý thức đến việc giữ gìn hầu hết thứ giản dị bên cạnh. Em hệt như chưa từng sống thọ trong cuộc sống thường ngày của tôi, không gian quanh tôi, tuy thế tôi biết trái tim tôi là minh chứng thật nhất cho sự hiện hữu của em. Đến khi tấn công mất, tôi mới hiểu rõ rằng tôi chưa bao giờ hiểu em, biết em và cho khi nhận ra tôi yêu thương em, ao ước cuống cuồng chạm mặt em, phát âm em thì có hợp lí đã muộn rồi? phần đa góc phố, quán cà phê ấy không hiểu nhiều vì sao mọi khi đi qua ánh nhìn của tôi lại nhắm đến nơi đó, đông đảo nơi nhưng mà mãi cho tới khi chia tay em, tôi chợt nhận ra nó đã vô tình biến đổi hồi ức . Sẽ như thế nào khi trái tim bị đánh thức, vừa muốn gặp mặt em lại vừa hại hãi gặp mặt em, tôi thấp thỏm khi gặp ánh nhìn của em tôi lại quay trở lại một thằng con trai yếu non ngày xưa, tôi sợ dòng tình yêu tinh quỷ ấy. Càng sốt ruột hơn khi nhận thấy rằng những ngày không em còn kinh sợ hơn các lần như thế nữa.

Gặp gỡ nhau nhiều khi là bởi định mệnh, đính bó bên nhau không phải là vày định mệnh, đó là việc chân thành.