CẢM NHẬN VỀ SÀI GÒN

Sài Gòn chào đón vào lòng thành phố những đứa con từ khắp phương xa đất nước về đây học tập, làm việc, sinh sống. Sự ồn ã, cảnh đường xe tấp nập, cảnh xuyên tắc con đường thường làm những người mới đến cảm giác ngột ngạt, bức bối. Khi dần dần quen với thành phố người ta hoàn toàn có thể thoải mái đi trên những con đường đông đúc tín đồ xe, theo từng đời xe qua những té ba, xẻ tư , rồi rẽ vào đâu đó trong những hẻm nhỏ. Đường thành phố sài gòn nhiều té rẽ, như thiết yếu những bổ rẻ của duyên số vẫn đưa tín đồ ta cho nơi đây. Cũng tự lúc nào ai đó lạ lẫm trở cần yêu tê mê mê khu vực này, quen thuộc như chính tâm hồn mình, yêu dùng Gòn từng sớm mai cùng bằng hữu café sáng, không quan trọng đặc biệt là café, dễ dàng và đơn giản chỉ là loại cớ nhằm tụ tập thuộc trò chuyện. Là cảm giác thích thú ngắm tp thức dậy, rạng rỡ, vươn bản thân trong nắng nóng mai đầy kiêu hãnh. Là từng chiều về, rủ nhau hàng quán ven mặt đường với hồ hết món ăn uống bình dân, là rôm rả những mẩu chuyện đầy màu sắc.

Bạn đang xem: Cảm nhận về sài gòn

Sài Gòn làm ấm lòng những người dân phương xa bằng các cách gọi ngay sát gũi, những người dân lớn tuổi gặp bất kỳ thanh niên nào thì cũng gọi “con”, xưng “dì” tuyệt “ngoại”, giải pháp xưng hô như bé cháu trong nhà. Như ra đi mà tìm kiếm được về nhà, người tp sài thành có loại chân tình dễ thương và đáng yêu , họ luôn sẵn sàng trợ giúp những tín đồ xa lạ, chỉ cần đáp lại bởi một nụ cười thân thiện.

*

Ở tp sài gòn ta hi hữu khi được ngắm những ngôi sao đêm, vì dường như chính thành phố đang trở thành một ngôi sao rực sáng mỗi đêm về. Tín đồ ta nói “Sài Gòn không biết buồn” với “không ngủ”, bởi vì Sài Gòn luôn luôn rộn ràng từ sáng sủa tới đêm, ban ngày tấp nập với cuộc sống đời thường công việc, với những con phố tấp nập fan xe. Đêm về thành phố sài thành lại càng thêm rực rỡ, quyến rũ, nắm cho mình chiếc áo gợi cảm dưới những ánh đèn muôn màu hòa vào các cuộc vui cùng các bạn bè, hầu hết cuộc hẹn hò đầy tình tứ .

Nhưng sài thành một góc nhỏ trong mỗi cá nhân lại với dư vị của sự cô đơn, ko biết tp trong ca khúc “Khi tín đồ lớn cô đơn” bao gồm phải là tp sài thành không, tuy vậy lời ca khúc làm fan ta thúc đẩy tới sài Gòn, ca khúc tựa như các lời trung tâm sự đầy day ngừng của những người đang trưởng thành, đang đơn độc giữa thành phố quen thuộc, “thành phố nhỏ nhắn thế đến nỗ lực thôi, mà lại tìm hoài không thấy chút ấm áp, chút yêu thương thương riêng mình”. Thật đấy, sử dụng Gòn rộn ràng tấp nập là vậy, nhưng đôi khi giữa dòng fan tấp nập ta vẫn cảm giác lạc lõng, cô đơn, với cảm thấy hình như mong manh lắm vày lỡ buông tay ai giữa mẫu đời đó, quay đi vẫn lạc mất “thành phố bé bỏng thế thôi mà lại tìm hoài chẳng gặp, tra cứu hoài sao chẳng thấy nhau thân phố đông người”

Sài Gòn làm tín đồ ta nhớ nhất là những cơn mưa những trận mưa bất chợt, không chuyển trời, mây mù, không mưa rinh rích ngày đêm, dẻo dẳng. Nhưng mà chỉ gấp đến, vội đi, nhanh chóng, như tưới mát cho thành phố oi ả, như điểm xuyến thêm sự tươi bắt đầu trên phần lớn tán cây già trong thành phố. Những cơn mưa ngang qua bất ngờ, đầy đủ người hối hả chạy mang lại núp dưới mái hiên nào đó, giỏi dầm mưa để cảm nhận chút mát mẻ. Mưa sài thành làm vơi đi mọi lo toan, mọi muộn phiền, đem đến một chút thi vị rồi mau tạnh để tất cả lại quay trở về với nhịp sống nhanh.

Sài Gòn là vậy đó, ồn ã, rét nực, bận rộn, ân hận hả, làm fan ta bực bội, giận vì không tìm được một chút yên tĩnh. Cơ mà cũng bi thương lắm nếu như fan ta trở cần thảnh thơi, lại cảm giác thiếu thiếu hụt cái gì đó như đang thân quen, chiếc sự náo nhiệt đang không thể đổi khác của khu vực đây. Cứ như vậy, một trong những phố phường thành phố sài thành ai đó đã yêu nhau, ai này đã chia tay, ai đó đã rời xa thành phố. Tuy thế tình yêu sài thành đâu đó trong tim cứ thế lớn dần, không hiểu biết vì yêu thương ai tốt yêu một thành phố.

– Denley Lupin –


*

Ở dùng Gòn, máy gì đắt nhất?Với giọng đề cập thủ thỉ chổ chính giữa tình, “Chuyện nhỏ dại Sài Gòn” dẫn dắt khán giả qua từng câu chuyện nhỏ với đầy đủ cung bậc cảm giác khác nhau. Lắng sâu sau đó, fan đọc cảm thấy được niềm vui, sự tin yêu, tín nhiệm giữa người với người ở thời đại xô tình nhân này vẫn còn đấy tồn tại. Thế nhưng, ở bên cạnh những câu chuyện đáng yêu và dễ thương đó, vẫn còn đó nhiều khía cạnh trái khi lòng tin của con tín đồ bị lấy ra lợi dụng. Bé người xây dựng lòng tin, rồi cũng thiết yếu con fan chà đấm đá lên tín nhiệm đó. Thành phố sài gòn không phụ ai bao giờ, nhưng sài thành cũng đầy rẫy mọi toan tính, lọc lừa…

Đây là 1 trong những dự án nho bé dại nằm trong học phần phim tài liệu vày đạo diễn Đào quả cảm hướng dẫn sv khoa báo mạng và Truyền thông, ĐH KHXH&NV thực hiện. Bạn Hồng Ngọc, thành viên nhóm làm cho phim phân tách sẻ: “Tại mảnh đất nền này, shop chúng tôi đã trải qua hầu hết niềm vui, nỗi buồn, đông đảo vấp ngã đầu đời, và quan trọng được gặp những con người thành phố sài thành dễ thương, trìu mến và hào phóng. Tuy vậy có những mẩu truyện không vui nơi đây nhưng chúng tôi tin rằng ý thức vẫn luôn luôn còn đó, thân con tín đồ với nhau.”


Một tập phim của những người dân trẻ cảm khái về thành phố sài thành và cũng là việc suy bốn về triết lý “Người với người sống để yêu nhau”.

Hè đi , thu cho mang cho người ta nhiều cảm giác , độc nhất là cảm hứng nuối tiếc. Nuối tiếc ở chỗ hè mang lại sự an ninh , giải nghĩa khác là nó rất có thể làm con người ta vui vẻ tuy nhiên nó nóng gay gắt . Còn thu , tuy nhẹ nhẹ với tiết trời se lạnh đặc trưng của riêng biệt nó nhưng lại cũng đem về bao hoài niệm , bao quan tâm đến mông lung. Thậm chí là có thỉnh thoảng vừa vui đấy khoảnh khắc lại quên ngay xúc cảm ấy đi vày những đoạn nhạc hoài cổ vang lên trên tuyến đường , giữa cơ mà dòng tín đồ xô nhân tình , tấp nập.

Thu sẽ về , thu sử dụng Gòn dịu dàng êm ả lắm chỉ đơn giản dễ dàng thi thoảng có vài tán lá rơi ra ngoài đường qua phần lớn đợt gió tươi trẻ em , se lạnh. Ko phải người nào cũng yêu ngày thu , yêu chiếc nhẹ nhàng của nó, nó chỉ dễ dàng rất bất tiện với đa số người , lại nhớ đến những ngày thu cũ và se fe cả lòng . Còn tồn tại những người yêu nó lắm , yêu những người dân họ đã chạm mặt trong mùa thu dai dẳng này , tuy vậy đó chỉ là những người dân cũ , những người họ đã âm thầm lặng lẽ bước qua nhau khoác cho phần lớn ngày tháng vui mừng và nó sẽ vĩnh viễn chôn chặt .

Quá khứ nối liền với ngày thu này . Nó nhạt nhẽo , bất lợi lắm vị yêu một tín đồ thậm chí hiện giờ có thể âm thầm bước qua nhau nhưng không một lời kính chào hỏi thậm chí có các chiếc cười nhạt nhưng mà trao nhau cũng rất khó thì mùa thu này còn sót lại được gì ?

Rồi ta cứ yêu thương một fan như vậy , giống như những đám mây trắng vơi trôi giữa bầu trời quang đãng , như những cái lá khô kim cương rơi dịu xuống mặt phố . Ta yêu tín đồ một phương pháp day dứt , cuồng say tuy nhiên không ồn ã , không tàn khốc , nó cứ dìu dịu như ngày thu của thành phố sài gòn này vậy.

Ngoài kia , gần như hàng cây trực tiếp tít đang mong chờ để cầm cố lá , vẫn ngả bóng bên những tòa nhà cao tầng liền kề , thậm chí là còn reo rắt thêm vài cơn cài đặt phùn nhanh lẹ , trên phố lúc nào cũng trơn ướt đầy ắp phần đa lá đá quý khô. Mùa thu này không đầy ắp nắng quà , nó chỉ đơn giản là đầy đủ vệt nắng nhẹ của màu sắc lá , nhan sắc trời u uất. Người đi đạp trên phần nhiều vệt nước mà mưa còn lưu lại , còn kèm sau đó là tiếng loáng thoáng của lá.Mùa thu , mùa của hoài niệm .

Phải chăng tôi vẫn còn đó nhớ người của năm ấy , giữa cái tiết trời se lạnh này tôi vẫn yêu một tín đồ . Rồi tín đồ ấy rời vứt tôi cơ mà tôi thậm chí hiện thời vẫn còn ngơ ngác do sao mình lại khó quên mang lại vậy , vị sao mình lại yếu ớt đến vậy , do sao tôi lại cần yếu quên ngày thu năm ấy …

Mùa thu như mất vào tôi một nửa cái đẹp của nó , hiện giờ chỉ bản thân tôi bước trên tuyến phố ấy , ghi nhớ lại phần nhiều kí ức thì thầm lặng và chỉ mình tôi cảm nhận được thu dùng Gòn hiện giờ đã khác như thế nào . Bởi vì thu hờ hững , hay người đã quên lãng ?

Tôi vẫn còn đấy nhớ sắc thu năm ấy , dòng người vẫn đi nhanh lẹ trên phố dài , ô che nghiêng và thốt nhiên thấy mình đơn độc đến lạ thường .

Bây giờ chỉ với mình ta đứng riêng rẽ một góc phố , lẻ loi những ước muốn của ngày cũ , hầu như tiếng cười cợt của ngày cũ và phần nhiều kỉ niệm , thân thương từng trao của ngày cũ . Dung nhan thu này như đã xem nhẹ ta rồi .

Đường thành phố sài thành như rộng thêm ra , những lời hứa hẹn năm ấy hiện nay cũng đã trôi theo gió cất cánh đi mất

Lòng từ hỏi , vày tôi khỏe khoắn để coi nó vẫn còn sắc , còn nét giỏi là nó vô trọng điểm quá để tôi vẫn vấn vương các kí ức dài năm ấy …

http://blog.tamtay.vn/entry/view/956968/Thu-Sai-Gon-Manh-me-va-vo-tam.html


*

*

Người sài gòn vẫn thường đùa, bảo sài gòn như một cô chị em đỏng đảnh. Mà chắc chắn rằng đỏng đảnh thật. Gồm có buổi sáng trời sài thành trong vắt, nắng chói chang, dự bây giờ sẽ là 1 trong những ngày nắng to. Nhưng chưa phải vậy, vẫn nắng chói chang đấy nhưng đột nhiên lại mưa ngay. Mưa ào ào. Ầm ầm. Xối xả. Mau lẹ như chủ yếu nhịp sinh sống trong nơi này.

Sài Gòn cái gì cũng nhanh, ngay cả những trận mưa cũng vậy, nhanh đến nhưng mà cũng nhanh đi. Tưới đuối cho sài thành độ khoảng tầm nửa giờ hoặc rất có thể ngắn hơn, mưa tạnh, trời lại quay trở lại với chiếc nắng thường bắt gặp ở sử dụng Gòn. Đường lại ráo như mưa trước đó chưa từng đến.

Mưa ở thành phố sài thành là vậy, đến nhanh lẹ nhưng đi cũng khá vội vàng.

Sài Gòn có những sáng mưa, hồ hết cơn mưa không quá to nhưng cũng để cho áo mỏng các nàng phải tra cứu hiên nhằm nép. Tôi ưa thích ngắm tp sài gòn sau các làn mưa, bao gồm chút nào đó mờ ảo, thi vị và vô cùng đẹp.


Những cơn mưa bất chợt tạo cho dòng người trên phố bớt nhanh chóng hơn. Người ta có nhiều thời gian hơn để vào một quán nhâm nhi ly cà phê nóng, nhớ về một miền ký kết ức xa xôi nào đó hoặc ngẫm chuyện tương lai. Lắng nghe tiếng gió thì thào, nghe những bản nhạc đặc trưng mà chỉ mưa mới có. Trận mưa như với vào lòng một chút ấm áp riêng, phân phối ly cà phê một hương vị mới – mùi vị của mưa.
*

Nhưng phía sau đông đảo thi vị của tp sài thành được mưa mang lại, tôi lại thấy mặt đường những mảnh đời không một lối đi về đang co fan lại vị lại trước đầy đủ hiên công ty cao rộng. Những người dân mẹ, fan chị bên gánh hàng rong che vội tấm ni-lông đến gánh hàng gầy đét cõi.

Tôi vẫn nhớ phần đông lần trời mưa, chạy vội ra cổng cài vội gói xôi, hỏi sao cô bán hàng vẫn không về khi trời mưa cố kỉnh này, cô bảo “đợi mấy đứa chảy ra rồi cô xuất bán cho hết xôi, chứ buôn bán không hết mấy đứa nhỏ tuổi chiều ni lại phải ăn xôi trừ, tội nó”.

Mưa mang đến sự tươi mát, vơi nhẹ cho Sài Gòn, đem về sự mờ ảo thơ mộng… và trong thiết yếu màn mưa, nhì mảng trái chiều của cuộc sống cũng hiện hữu một bí quyết rõ ràng. Bạn giàu chạy vội nhằm về cùng với chăn ấm, nệm êm với ly cà phê nóng, ấm. Tín đồ nghèo cũng chạy, nhưng chạy vì bát cơm, manh áo cuộc đời.

Mưa cứ mang lại đó rồi đi đó cũng nhanh như tính bận rộn của thị thành. Sau trận mưa trời lại vào xanh, chẳng còn gì ngoài hầu như giọt mưa đọng trên mặt, bên trên tóc, trên áo bạn đi đường. Sau trận mưa trời lại sáng với lòng người cũng vậy, không thể những khuôn mặt nhăn nhó vì đề xuất đợi đèn xanh, gồm lẽ, trận mưa bất bỗng dưng đã làm dịu đi những rầu rĩ vất vả, có tác dụng trôi đi hồ hết cơ rất bao ngày.

Mưa thành phố sài thành là vậy, mang đến vội cơ mà đi cũng vội, nhưng lại cũng để cho lòng bạn thổn thức, nhìn thấy sự đổi khác của đất trời với của bao gồm mình, nhấc mình ra khỏi vòng lẩn quẩn của công việc, của cuộc sống. Dù khoảng thời gian rất ngắn ngắn ngủi thôi tuy thế cũng quá đủ nhằm tìm sự và ngọt ngào giữa cuộc sống đời thường bộn bề.


Một bộ hình ảnh đồ họa bao gồm tựa đề The Difference Between Hanoi & Saigon (tạm dịch: Sự biệt lập giữa hà nội thủ đô và dùng Gòn) của người sáng tác Lê độc nhất vô nhị đang khôn cùng được lòng cư dân mạng khi biểu đạt nét khác hoàn toàn giữa tp. Hà nội và thành phố sài gòn bằng một phương pháp thể hiện nay ấn tượng.

Bộ ảnh The Difference Between Hanoi and Saigon của nam giới trai 27 tuổi này (phần chú thích thể hiện cách nhìn riêng của người sáng tác bộ ảnh):

*
Trên mặt đường phố Hà Nội có tương đối nhiều gánh sản phẩm rong. Trên tuyến đường phố sài Gòn có nhiều xe đẩy bán sản phẩm rong
*
Ở Hà Nội có rất nhiều gánh mặt hàng hoa, xe đạp chở hoa cung cấp rong. Sử dụng Gòn trong khi không tất cả hình hình ảnh này. Người thành phố sài gòn thường mua trong số tiệm hoa tươi
*
Mâm ngũ trái bày lên bàn thờ một trong những ngày đầu năm mới Nguyên đán của người tp hà nội và người Sài Gòn cũng khá khác nhau
*
Tết đến, xuân về, thành phố hà nội có hoa đào, tp sài gòn có hoa mai
*
Người tp. Hà nội có “thú” ăn uống phở trong những quán vỉa hè, bên lề đường, vào ngõ phố cổ. Người tp sài thành thường trải nghiệm phở trong tiệm ăn, bên hàng
*
Hình ảnh bữa sáng sống Hà Nội gắn liền với tô phở nóng hổi, ở dùng Gòn gắn liền với ly cà phê
*
rong bữa cơm, các mái ấm gia đình ở hà thành thường gồm “phép tắc” mời cơm. Ở sài Gòn, vấn đề này không mấy phổ biến
*
Hà Nội có bún chả. Thành phố sài gòn có cơm tấm
*
Người tp sài thành ăn ngọt với cay hơn tín đồ Hà Nội
*
Người tp. Hà nội thích uống trà nóng. Người tp sài thành thích uống cafe đá
*
Ở Hà Nội, địa điểm lý tưởng để “buôn chuyện” là gần như quán trà đá, trà chanh vỉa hè. Ở sử dụng Gòn, vị trí lý tưởng để “tám chuyện” là những quán cafe bệt
*
Người thành phố hà nội thường tiếp khách bởi trà. Người sài gòn thường tiếp khách bằng nước suối, nước ngọt
*
Những trận mưa ở Hà Nội rất có thể kéo nhiều năm dầm dề. Mưa ở sài thành đến cấp tốc và tạnh nhanh
*
Có vẻ như văn hóa quá trình “cấp trên, cung cấp dưới” giữa hà thành và tp sài thành cũng có tương đối nhiều điều khác biệt
*
Giọng nói chắc chắn là điểm khác biệt đặc trưng tốt nhất giữa người tp. Hà nội và tín đồ Sài Gòn
*
rong văn hóa ứng xử, trong khi người tp hà nội thiên về sự việc khéo léo, văn hoa trong lời nạp năng lượng tiếng nói. Trong khi đó, người sài gòn đề cao sự thẳng thắn, ko vòng vo
*
Ngay cả loại “mũ đồng phục” của cảnh sát giao thông ở thủ đô hà nội và sử dụng Gòn cũng đều có kiểu dáng vô cùng khác nhau
*
Cỗ cưới ở hà nội thủ đô thường nạp năng lượng buổi trưa. Tiệc cưới ở sài gòn thường ăn buổi tối
*
àn ông thành phố hà nội thường đi nhậu sau thời điểm tan sở, xế chiều, xẩm tối và nỗ lực về nhà trước khi quá khuya. Đàn ông sài Gòn rất có thể nhậu thâu đêm suốt sáng
*
Người tp hà nội có vẻ ngủ dậy sớm hơn người Sài Gòn
*
Ở tp hà nội thông dụng một số loại taxi 4 chỗ. Ở sử dụng Gòn, xe taxi 7 vị trí lại thịnh hành hơn
*
Khái niệm “xe đẹp mắt hay xe pháo xấu” ở thành phố sài thành không mấy phổ biến như ngơi nghỉ Hà Nội
*
Phong cách ăn mặc ở thủ đô hà nội theo quy chuẩn chỉnh hơn. Ở dùng Gòn dễ chịu hơn
*
Hà Nội có rất nhiều hồ bự trong nội thành hơn sử dụng Gòn
*
Một điểm tương đương giữa hà nội thủ đô và sài gòn đó là tắc đường
*
Nhịp sống của sài thành có vẻ lập cập hơn Hà Nội
*
Những đồ vật vật khiến người thủ đô hà nội và người tp sài gòn hoài cổ cũng tương đối khác nhau
*
Theo như Lê độc nhất vô nhị thì khi đang yêu Hà Nội, dùng Gòn hay là 1 thành phố như thế nào khác, chắc hẳn rằng sẽ không mấy trở ngại để quá qua rào cản văn hóa, say đắm nghi cùng hòa nhập với môi trường xung quanh sống, bạn dân của thành phố đó.

Lê duy nhất quê Thanh Hóa, đã chuyển vào sống và thao tác tại tp sài gòn hơn 10 năm. Ý tưởng thực hiện album ảnh đồ họa The Difference Between Hanoi & Saigon nhen nhóm trong đầu nam nhi trai 27 tuổi này sau khi tham gia một cuộc thi xây cất đồ họa tương quan đến hình hình ảnh và văn hóa Việt Nam.

Duy Nhất share rằng phiên bản thân anh gặp mặt không ít khó khăn khi lựa lựa chọn ra những nét khác biệt “dễ thương” để lấy vào cỗ ảnh: “Trước đây đã có khá nhiều bài so sánh hà thành và sài gòn theo cả hướng xấu đi và tích cực. Bản thân thì chỉ mong ước giới thiệu cuộc sống thường ngày hai miền, không hề có ý định khen chê miền như thế nào cả”.

Xem thêm: Mẫu Phiếu Đặt Phòng Khách Sạn A, Biểu Mẫu Đặt Phòng Khách Sạn

Lý giải về quyết định viết chú thích hình ảnh bằng giờ đồng hồ Anh, Duy Nhất phân tách sẻ: “Mình chọn ngôn từ này bởi nó có vẻ xúc tích, cô ứ đọng hơn. Vừa hoàn toàn có thể giới thiệu về văn hóa truyền thống Hà Nội, sài thành hay cả việt nam với anh em quốc tế và cũng nhằm “né” các từ ngữ tạo xúc cảm phân biệt vùng miền”.


Sống ở dùng Gòn, chắc hẳn rằng vô tình hay hữu ý bạn cũng đã phải đồng ý và quen dần với cuộc sống thường ngày đầy ân hận hả, ồn ào với những music hỗn tạp của nó. Toàn bộ mọi âm thanh cuộc sống đời thường của rộng mười triệu con người trộn rộn lại rồi cứ thế tiến công vào tai bạn đương nhiên rất khó chịu, đáng ghét. Hầu như lúc mong tìm một khu vực thật lặng tĩnh cũng là một điều cạnh tranh khăn, siêu hạng ở đất thành phố sài gòn này.

Sài Gòn – Thành phố bận rộn và trong khi không lúc nào ngủThế nhưng lại có bao giờ bạn bóc những âm thanh đó ra lẻ tẻ và cảm giác nó… giờ đồng hồ xe cộ, tiếng còi inh ỏi làm cho bạn căng thẳng mệt mỏi nhất là hầu hết lúc kẹt xe mà tiếng kèn cứ thúc sau lưng thì hy vọng quay ra nói ngay lập tức vào mặt. Nhưng mà ngồi trong hộ gia đình hay trên cao, nghe giờ xe cộ chuyển vận tấp nập bên dưới phố bạn mới cảm nhận thừa thế nào là một trong những thành phố năng động, thao tác làm việc không dứt nghỉ. Cái người, mẫu xe không hoàn thành đó là đa số “dòng máu” đang chảy liên tục, toả ra đi nuôi sinh sống thành phố. Gồm lần anh bạn đồng nghiệp nói với tôi rằng anh rất thích mở chiếc cửa thông gió bé dại trong công ty, vừa nhoáng lại vừa nghe tiếng “cuộc sống” bên dưới. Và giờ tôi cũng đang nghe và thích nó trên đây . Đôi khi nằm trong phòng trọ những giữa trưa vắng, thốt nhiên nghe giờ rao ngang qua, mặc dù chẳng nghe rõ là cung cấp gì. Mà lại cái âm nhạc đó ngoài ra quen thuộc nhưng mà cũng xa xôi lắm. Lưu giữ lại ngày còn nhỏ, nhớ lại con hẻm quê ngoại, ghi nhớ lại tuổi thơ cũng đầy nóng tiếng rao…

*

Tất cả đông đảo vội vã, tất bật vì cuộc sốngRồi hầu hết đêm sài gòn về khuya, dù con đường phố vắng vẻ hơn, không ít người dân cũng ngon giấc sau một ngày vất vả, nhưng cũng đều có những con tín đồ mới bước đầu cuộc sống của mình. Giờ đồng hồ lục lạc lâu lâu lại vang lên tự chiếc xe đạp cà tàng của anh đấm bóp giác tương đối cứ miệt mài giữa những con hẻm. Thỉnh thoảng lại sở hữu tiếng rao của chú buôn bán bánh giò đi chào bán về khuya xuất xắc tiếng ghi- ta vọng lại trường đoản cú gác trọ….

Sài Gòn- tp không lúc nào ngủ, và hình như mọi âm thanh cũng không bao giờ ngừng. Láo lếu tạp, chói tai hay thi vị cũng tuỳ cảm thấy mỗi người, và dù muốn hay không nó vẫn thành 1 phần trong cuộc sống mỗi bọn chúng ta.

Tác giả: Đặng Lâm Tú Trân


Sài Gòn! Là dù cho có nắng tuyệt mưa, nóng tuyệt lạnh thì sài gòn vẫn thay thôi, vẫn phần đa con fan ấy, phần lớn cảnh thứ ấy. Chỉ có thỉnh thoảng con tín đồ ta có dịp được ngưng trệ để chú ý về hầu hết góc bé dại bình yên ổn mà thường ngày vẫn bị không để ý giữa loại đời tấp nập, bon chen.

Cho đông đảo cơn gió tự tận phương xa.

Cho những hơi thở ấm áp.

Cho những buổi sớm mờ sương, cấp dậy, vội vàng rửa mặt, vội tống vài tía thứ loạn xị vào bụng, vội lên xe, gấp phóng đi khi tp chỉ vừa kịp tắt đèn, cấp run khẽ giữa không khí thoáng đãng của buổi tinh mơ, vội ngắm nhìn và thưởng thức cả mông mênh phố xá rồi vội vàng vã nhớ nhung ai.

Vội nhìn sài gòn lướt qua phần lớn ngày rét mướt “xưa ni hiếm” nhằm cũng vội ghi rước vài khoảnh khắc khó phai.

Là những chiếc ôm. Không, chúng ta đừng phát âm nhầm ý tôi, vì dù rằng với một tín đồ vẫn còn hay 1 mình dạo khắp tp sài thành như tôi thì những cái ôm của các cặp người yêu trên khắp những con phố, các công viên vốn dĩ sẽ auto để lại nhiều tuyệt vời sâu sắc đẹp lắm. Nhưng một phần vì nó xảy ra quá nhiều, vượt lộ liễu và thỉnh thoảng có cả phần hơi thiếu văn minh. Nên giữa những ngày lanh tanh này, quăng quật qua các chiếc ôm vẫn thành không còn xa lạ ấy, tôi chú ý vào phần nhiều góc khác nhỏ bé hơn nhưng chắc hẳn rằng theo một nghĩa nào đó, ấm áp hơn.

Là nơi đoạn đường vắng bỗng nhiên tấp nập xe cộ đón đưa, nơi những đứa con dụi mắt, dụi đầu nũng nịu trong vòng tay đang mỉm cười của ba người mẹ chúng. Vị trí của tình thân bao dung cùng rộng lớn, của thứ tình cảm thiêng liêng vong mạng nhất dù đã trải qua bao biến cố cùng thành phố xanh lè nhưng cũng rất ồn ào và bụi bờ này. Mà chắc rằng không chỉ riêng tôi, ai bắt gặp khung cảnh ấm cúng đó lại ko khẽ rùng mình giữa tiết trời mát mẻ này nhỉ. Bởi vì sao lại rùng bản thân ư? Vì một ít xúc hễ dâng trào, một ít kỉ niệm thơ ấu chợt ủa về, một ít ganh ghen tuông với vai trung phong hồn trong núm kia. Cả một chút nhớ, nếu như bạn xa nhà có lẽ là vẫn nhớ gia đình, tôi như mong muốn hơn được ở nhà, được phụ vương mẹ chăm lo nên ngay bây giờ đây, điều tôi nhớ mang lại là bữa tiệc sáng mà tôi chỉ vừa bắt đầu vội nuốt khi nãy kèm chút nhăn nhó vị bị ép nạp năng lượng và phần lớn tiếng lục đục của bà mẹ tôi giữa tiết trời lạnh lẽo mà tôi thì luôn vin vào đó mà níu kéo rước giấc ngủ tự tận đêm qua.

Tôi khẽ rùng mình, khẽ run, khẽ nhớ. Khẽ mang một làn hơi nóng từ sâu trái tim sưởi ấm cho chủ yếu con tim.

Là ghế đá công viên, là các bậc cao tay đang tươi cười rộn ràng tấp nập trong tiếng nhạc khi du dương khi hào hùng, cùng đao, thuộc kiếm, cùng những chiếc phất quạt siêu phiêu. Là sử dụng Gòn cũng đều có khi là đã già nua nhưng chưa tới phần cổ kính, vậy cho nên dẫu không có gì trẻ nhưng mà cũng chẳng yêu cầu là sẽ già đến ánh sáng sáng tinh sương là phải uể oải phơi nắng rồi đi vào đi ra. Thành phố sài thành biến đụng không ngừng, trải qua cả một thời tuổi trẻ đầy sóng gió, đi qua những cách ngoặt, những té rẽ của cuộc đời. Giờ đây người ta quay trở lại với hầu hết gì là nguyên thủy nhất của cuộc sống, sức mạnh và giờ cười.

Phảng phất nơi góc phố, hàng cây.

Là cũng gần như buổi sáng vừa mới đây thôi, là địa điểm hàng ghế đá nhiều lúc hãy còn sũng nước. Là vô hình dung nhưng chắc rằng giữa rất nhiều tiếng xào xạc, vi vu, giữa bất tỉnh nhân sự ngàn của ko gian bát ngát mà vô tận của thứ cảm tình anh, em, hai ta từng chôn giấu, có lẽ gió vẫn còn lưu giữ phần lớn câu nói, giờ đồng hồ cười, phần đa cuộc trò chuyện nhỏ tuổi nhặt, nhiều lúc là cả hoang đường của một cặp vốn chưa lúc nào là tình nhân. Nhưng thôi, chỉ nên chuyện vẫn xa, chỉ là đùng một phát nhớ lại một bạn thích nóng, một bạn thích lạnh. Vậy rồi một đợt lạnh mát bất thốt nhiên đã đến, vẫn qua.

Nhắc đến thành phố sài thành lại quan trọng không nhắc đến những li cà phê. Là thân sương khói của khu đất trời, giữa tiếng nhạc du dương thuần khiết, nhắm nhía li cà phê đang dịu tỏa hầu hết làn hơi ấm áp thoảng thoảng hương thơm thơm kích đụng đặc trưng. Cafe như một thứ văn hóa đặc trưng máy hai của tp sài gòn sau mẫu vội vã phóng khoáng vốn có của con fan nơi đây. Bạn có thể bắt chạm chán cà phê nghỉ ngơi khắp những nơi, từ gần như quán đẹp nhất và sang trọng như phim tới các góc bé dại nơi vỉa hè, góc phố. Dùng Gòn còn tồn tại cả một khu vực rộng bao la ngay quần thể trung tâm, nó có tên riêng tuy thế chả ai điện thoại tư vấn tên ấy, chỉ gọi dễ dàng và đơn giản là “bệt”. Và khi chúng ta có một chút tưởng tượng về sức hấp dẫn của coffe ở mảnh đất nền này rồi thì có lẽ rằng đơn giản hơn rất nhiều để nói rằng, vào gần như ngày giá buốt giá, vào đa số khi tín đồ ta rứa tìm hơi nóng nơi nhau, khi khá lạnh mát hơn cho những chiếc đầu vốn quá sức nóng huyết cơ để tự nhiên muốn tìm tới những góc yên bình của cuộc sống thì rất nhiều quán, phần đa góc cafe trở nên lôi cuốn đến nhường nhịn nào.

Sài Gòn! Ừ thì bây giờ Sài Gòn sẽ lại quay trở lại với phần nhiều gì vốn có. Là nắng nóng da, là gió non vi vu. Là xe cộ tấp nập. Là sương bụi, là gấp vã. Là dù là nắng tuyệt mưa, nóng xuất xắc lạnh thì thành phố sài thành vẫn nắm thôi, vẫn đầy đủ con tín đồ ấy, mọi cảnh trang bị ấy. Chỉ có nhiều khi con fan ta có dịp được trì trệ dần để quan sát về phần lớn góc bé dại bình im mà thường ngày vẫn bị không để ý giữa cái đời tấp nập, bon chen.

White Stone

*


Vô tình gọi được bài xích cảm nhấn của một fan Hà Nội viết về người sài Gòn sau một thời hạn anh ta ngơi nghỉ đây. Ban đầu anh ta thấy thành phố sài thành thật xô bồ, chật chội. Nhưng lại khi gắn bó làm việc đây 1 thời gian, anh ta yêu thương Sài Gòn thời gian nào không giỏi biết.

Bài viết thật hay với đúng tựa như các gì anh ta cảm nhận. Sài Gòn:

Tôi bước đi xuống Tân Sơn tốt nhất lần đầu cũng đã lâu. Đi xe taxi về doanh nghiệp tôi – mặt đường phố đông đúc cơ mà mọi tín đồ đi gồm thứ tự. Những tòa nhà cao ốc be bé xíu nằm giáp nhau trên tuyến đường Nguyễn Văn Trỗi – phái mạnh Kỳ khiến cho tôi nghĩ thành phố sài thành thật xô bồ, lộn xộn. Thay mà từ bỏ đó mang đến giờ sẽ yêu mất sài thành và người Sài Gòn.

*

Người sài Gòn tất cả vài món ăn uống quen, món đặc biệt nhất là cơm Tấm. Sáng cơm trắng Tấm, buổi tối đêm cơm Tấm. Lâu đi nhậu về là lại thèm một bát cơm sườn so bì chả, ghẹ vào vỉa hè, ăn rồi new leo lên giường ngủ được.

Người sử dụng gòn sáng cafe ăn sáng vỉa hè, coffe nhạt, kèm theo bình trà với vài cha tờ báo ngồi dưới các hàng cây cao quan sát dòng tín đồ qua lại. Đồ ăn sáng thành phố sài thành cũng đối kháng giản, bánh canh, hủ tíu, phở Bắc, phở Hoa, món như thế nào vỉa hè cũng ngon, ngu nhất là gạnh vào mấy cửa hàng trong nhà, tất cả thương hiệu bởi vì mắc chết mẹ

Người sử dụng Gòn không có khái niệm đại gia hay đẳng cấp. Một ông công ty đi mẹc cũng vẫn ngồi vỉa hè ăn, nhậu chứ không nhất thiết phải thể hiện phong cách đại gia. đều chàng trai, cô bé sành điệu vẫn ăn hàng cùng với những người lao động chứ không phân bì. Miễn là đầy đủ tiền để trả không có người ta đánh đến nhừ xương.

 Người sử dụng Gòn gồm món nhậu, vui cũng nhậu, bi lụy cũng nhậu, bao gồm tiền cũng nhậu, hết tiền càng buộc phải nhậu. Giầu thì uống rượu Tây, bình dân thì Ken, sài gòn đỏ, Tiger (chỉ dành riêng cho những ông già trung bình 60 -bữa làm sao kể mang lại nghe ), nghèo thì Ngọc Dương, Chuối Hột với vài trái xoài.

 Người sử dụng Gòn ko nhậu trưa, chỉ tất cả nhậu từ về tối – tối – sáng. Dân nhậu bao gồm câu “Tình thương mến thương”, thấy bàn sát bên có anh chàng nói chuyện vui, sang trọng cụng cái, bàn bên kia có cô nhỏ xíu dễ yêu quý đi 1 mình sang cụng một cái. Cụng qua cụng lại một dịp lại chuẩn bị vài bàn vào làm một. Zô là zô là zô là zô. Không ít người dân cứ cho rằng nhậu nhẹt ở tp sài thành là bê bết – người thành phố sài gòn không thế. Nhậu là phân chia sẻ, là giải tỏa đầy đủ gì còn ứ trong ngày, bao gồm chút khá men uống vào mang lại quên. Sáng sủa dậy lại hòa mình vào cuộc sống đời thường và quên đi những chuyện cũ.

*

 Người sài Gòn yêu nhau cũng lạ, không phải phô trương, thương là mang lại với nhau. Thân quen nhau từ bỏ bàn nhậu, quen nhau ở cửa hàng cafe, thân quen nhau trong thang máy…cứ say mê là nhích thôi. Bạn ta mến nhau, về cùng nhau là để trái đất bớt đi nhị người cô đơn (thế nhưng anh vẫn cô đơn thế này ) yêu thương Gái sử dụng Gòn không cần phải tỏ tình, cứ rủ đi coffe vài bữa, cho vắt tay, đi xem phim mang đến thơm, thế là thành bà xã…Tình yêu cũng có thể có hợp tan, nếu như hết yêu đương nhau thì lại nhậu, cafe, xem phim…và thêm một tình ái mới.

 ….Cuối cùng, người tp sài gòn là call chung cho tất cả những người sống ở sài Gòn, bầy Sài gòn cội thì bị Nguyễn Ánh chỉ chiếm đất xua đuổi đi, đàn Sài Gòn xưa thì đang sinh sống và làm việc ở Cali và tp sài gòn giờ toàn tín đồ Hà Nội.